TruyệnSex.Site ➡ Đọc Truyện Sex , Truyện Người Lớn Miễn Phí
Phần 1 Thảo Anh cắn chặt răng chặn lại tiếng rên rỉ chực chờ từ cuống họng phát ra, hai chân nàng đang bị banh ra thật rộng. Ở phía dưới, Trung, chồng nàng đang sì sụp húp lấy húp để dâm thủy đang tuôn ra xối xả bên trong lồn nàng. Thảo Anh run bắn người, cơ thể không ngừng giật giật liên hồi, cái lưỡi của chồng nàng quá điêu luyện. Nó không ngừng ngọ ngoại, luồn lách vào bên trong mà chà xát lên hai vách thịt non của nàng. Hai tay nàng ôm chặt lấy đầu chồng dí sát vào hàng như muốn nhét luôn cả cái đầu anh vào bên trong vậy. Hai tay Trung cũng không chịu để yên, anh vòng lên xoa bóp ngấu nghiến lấy cặp vú căng tròn của Thảo Anh, hai tay vân vê hai hạt đậu làm cho nó...
Phần 1 – Trình, anh chính thức được thôi việc vào ngày mai, xuống phòng kế toán lĩnh những ngày lương còn lại. Ông trưởng phòng đưa cho Trình hợp đồng thôi việc và quay đi. Trình mất việc ở một công ty lớn và người yêu vừa đi lấy chồng. Buồn chán, hụt hẫng Trình cứ chìm vào bia rượu và thuốc lá… ngày cứ qua ngày. Một hôm, vô tình Ngọc chạy ngang sân vận động Thống Nhất, thấy Tuấn ngồi quán bia hơi lề đường trầm ngâm rít điếu thuốc… Ngọc tấp xe vào lề ngay sát chỗ Trình ngồi. – Anh Trình!!! – Trình ngước mặt lên, ngờ ngợ và ngạc nhiên ú ớ trong cổ họng nghẹn lên: Ngọc. Nói về Ngọc, Ngọc và Trình ở cùng tỉnh, cùng huyện, cùng xã và lớn lên trên một dòng sông bên cù lao ở miền Tây....
Phần 1 – Hiếu! Về ăn cơm con! Tiếng gọi văng vẳng trong cái xóm lao động bình dân vang lên giữa trưa hè nắng gắt. Thằng Hiếu, thằng bạn thân chí cốt của tôi đang ngồi thì thụp bên cạnh tôi nhấp nhô cái đầu nói: – Chết cha! Mẹ tao gọi về ăn cơm rồi, tao té đây nhé, mày ở lại mà xem, có gì hay ho tí về kể lại cho tao! – Ờ được rồi mày về đi không mẹ mày đi tìm phát hiện ra hai đứa thì toi đấy. Thằng Hiếu mỉm cười nhe hàm răng có cái răng khểnh với hai cái má núm đồng tiền trông khá là tinh nghịch. Nó phủi phủi lại cái quần áo cho bớt dính tí vữa tường cùng với mảng rêu màu xanh rị rồi luồn qua mấy bụi cây sau đó nhảy qua tường...
Phần 1 Con Vân nghĩ cũng lạ: Tuy mới 13 tuổi nhưng nó lại được sống những tình huống quá đặc biệt cho lứa tuổi của nó, những tình huống tưởng đâu chỉ dành riêng cho « người lớn ». Vậy đó, nhưng mà con nhỏ vẫn giữ được tính ngây thơ của nó mới là lạ. Con Vân là đứa con gái út trong một gia đình nề nếp ở một tỉnh lẻ miền biển. Nó có hai người chị. Con Vân vừa dễ thương, có duyên, vừa học giỏi nên được Ba Mẹ nó rất cưng chìu. Tính nó liến thoắng, năng động lại có nét con trai, nghịch ngợm, hay thích ganh đua. Con Vân có tính xấu là thích dành phần thắng về mình, không ưa thua thiệt. Con bé đúng là một mặt trời nhỏ đem lại ánh sáng quanh nó. Chị Hai của nó,...
Phần 1 Câu chuyện bắt đầu với những ngày nắng tháng 3 oi ả của Sài Gòn. Tại xưởng cơ khí nhà Nam, không khí ngột ngạt như cái lò xông hơi, cả chục anh em chỉ mặc quần xà lỏn, mồ hôi nhễ nhại. Nam từ trong nhà đi ra, đùa cợt: Nam: Anh em ráng xông hơi thêm 1 tiếng nữa cho xong việc rồi ta đi massage. He he, thằng Tân, mày không hút thuốc nữa, phổi mày đen như cục than rồi, ho thì như chó sủa ăn trộm vậy mà còn hút. Đợt này mà thi tốt nghiệp không đậu tao đuổi cổ. Tân: Dạ, anh đừng lo, đợt này sẽ đậu, em sẽ cố gắng học để thoát khỏi chốn tù đày này. Nam: Ừ, mày nói hay lắm, còn ông Hùng, đăng ký học chữ cả 3 tháng rồi mà không viết nổi...
Phần 1 Mẹ tôi nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên và vui mừng. Chúng tôi vừa rời khỏi trung tâm thương mại, trên tay đầy những món quà Giáng sinh vào phút cuối cùng sau vài giờ mua sắm. Người dự báo thời tiết cảnh báo có thể có tuyết, nhưng đã có vài inch của cái thứ màu trắng trên mặt đất trong ánh chiều tà mờ ảo. Những đám mây vần vũ trên trời hứa hẹn còn nhiều tuyết hơn nữa. Khi chúng tôi đi trong cơn mưa tuyết, tôi không thể không ngưỡng mộ vẻ đẹp của mẹ tôi, cứ lặng lẽ ngắm nhìn mái tóc đen dài của mẹ bị những bông tuyết phủ đầy. Chúng tôi mang những món quà đến chiếc xe hơi cũ kỹ của mẹ rồi đi tìm nhà hàng. Tại một quán bít tết ở địa phương, hai mẹ con tôi...
Phần 1 “Thông báo với tất cả các hành khách, máy bay của chúng ta hiện tại đang đi vào trong khu vực có bão, máy bay sẽ bị rung lắc mọi người hãy chú ý thắt dây ăn toàn chúng tôi sẽ cố gắng ra khỏi vùng bão xin các hành khách chớ lo lắng” Tiếng của cơ trưởng vang lên trong máy bay nhất thời làm tất cả mọi người xôn xao một hồi, ai mà biết hôm nay bão bất chợt đổ bộ vào chứ. – Aiz, chán thật. Tiếng của một thanh niên 21 tuổi vang lên. Hắn tên là Triệu Tử Phong hiện nay đang làm ông chủ nhỏ của một tiệm bánh, vốn đang trên đường đi tới USA mà máy bay lại đi vào vùng đang có bão khiến hắn bực mình không thôi. Lấy ra cây đàn ghita vuốt ve một hồi...
Phần 1Cô gái ấy Tôi là một cậu học sinh với tính cách không được bình thường cho lắm. Từ nhỏ tôi đã ít có tình cảm với cha mẹ. Bố tôi ngoại tình, mẹ tôi cờ bạc, từ nhỏ bố tôi đã công tác xa nên tôi không gặp ba nhiều, mẹ tôi đi suốt cả ngày. Trên trường tôi cũng chỉ là một tên dở hơi, chẳng kết bạn với ai, ít nói, nhút nhát và cả quả đầu nấm che hết mắt tôi khiến tôi là một kẻ lập dị, giống như Chí phèo thời @ v. Nhưng bù lại tôi rất thông minh, 12 nằm sinh giỏi qua đi rất nhanh, tôi cũng chẳng có mối tình nào vì tôi chẳng quan tâm chuyện yêu đương, hoặc đơn giản là chẳng ai ngu mà thèm yêu tôi cả. Cuộc đời tôi có vẻ sẽ là một...
Phần 1 Mình 9x đời đầu, lứa cuối cùng học sách trước cải cách. Nay cũng mạn phép nói về câu chuyện của mình. Hồi đó mới vô SG, ngáo ngơ vl lắm, ông anh họ dẫn vô ở trọ chung, mình học ở Thủ Đức, rồi qua quận 9 ở với ổng. Ngày đầu vô chỗ khu trọ, ông anh dẫn vô nhà bà chủ để báo tên rồi làm giấy tờ này nọ, nhà bà chủ ở trước, nguyên dãy trọ phía sau nên trước khi vô phòng thì phải đi qua nhà bả, diễn tả để anh em dễ hình dung. Ngay lần đầu gặp là mình bị ấn tượng rồi, bà chủ tầm 45 – 47 tuổi gì đó, mình hay gọi là cô Vân(tên thay rồi nha), người gọn ơ, hôm mình vào bả mặc váy ở nhà ngang đầu gối, vếu thì hơi xệ...
Phần 1 Chú Hoàng ngồi xuống cái ghế thấp chủn và kêu một tô hủ tiếu bò kho. Cô bán hàng bưng ra cái tô nhìn qua đã thấy thèm. Cô đon đã hỏi: – Ông anh không phải ở vùng này phải không? Chú Hoàng vừa lấy miếng giấy để lau đôi đũa vừa mỉm cười: – Sao chị biết hay vậy? – Thấy ông anh đeo máy chụp hình to đùng là biết ngay ông anh là du khách. Chú nhìn cô bán hàng… cô đâu chừng ba mươi mấy tuổi, dáng dấp cũng khá tươm tất nhưng trong ánh mắt của cô ta có một cái gì đó buồn man mác làm chú tò mò muốn tiếp chuyện thêm. Chú cười: – Ờ, tôi là dân Sài Gòn. Tôi rảnh nên xách máy ảnh đi đây đi đó chụp phong cảnh, đó là niềm đam mê của...
Phần 1 “Trời ơi tin được hông, sale 91 91 phần trăm. Trời ơi tin được h…” “Píp” “Alo em nghe đây chị ơi!” “Chú Thuyết mời em lên phòng có chuyện cần bàn bạc với em, em lên ngay nhé!” – Một giọng nói nhẹ nhàng ngọt như mía lùi vang lên trong điện thoại. “Ái chà. Dạ rồi chờ em chút em lên liền đây”. Trịnh Hoài Tiên, nhân viên thiết kế của công ty Cơ khí chế tạo máy Lan Ong. Tiên năm nay vừa tròn 22 tuổi vừa tốt nghiệp trường CKC ra nên tụi đồng nghiệp cứ nghĩ kinh nghiệm chưa bằng bụm tay nhưng nhờ là con ông cháu cha nên được ngồi vị trí bao nhiêu thằng thèm muốn đâm ra chẳng ai ưa cho mấy. Nói thẳng là GATO đi. Cốc cốc! Tiên gõ mạnh cửa khẽ gọi: “Con lên tới rồi...
Phần 1 – Nhóc đó chơi hay ghê anh. – Ừ, nó chừng 6 – 7 tuổi mà trượt giỏi quá. – Sau này con của tụi mình cũng dễ thương vậy anh ha. – Uhm, nó chỉ cần giống mẹ chút xíu thôi là dư dễ thương luôn. Ngọc cấu nhẹ vào cánh tay tôi, lẩm bẩm “chỉ giỏi nịnh” và nhoẻn miệng cười hạnh phúc. Hai vợ chồng tôi đang khoác tay nhau đi dạo trên phố đi bộ Nguyễn Huệ. Nàng thấy một cậu bé chơi ván trượt cân bằng đi lắt léo giữa dòng người nên buột miệng khen như thế. Tôi tên Lâm, 24 tuổi bằng tuổi với Ngọc, vợ mình. Chúng tôi cưới nhau từ lúc vừa ra trường, tới nay đã hơn 2 năm. Nói là vậy, nhưng hai đứa tôi đã ở bên nhau 9 năm rồi: 3 năm phổ thông, 4...
Phần 1 Đây là lần đầu tiên tôi được về Việt Nam. Tôi sinh ra ở bên Mỹ, ba mẹ tôi qua đây sau 1975. Sau khi học thành tài thì tôi lập gia đình với Ngọc. Khác với tôi, Ngọc là du học sinh đến Mỹ sau này và cũng nhờ vậy mà tôi được cơ hội gặp nàng ở Đại Học và yêu nàng. Chúng tôi nhanh chóng quyết định đi đến hôn nhân với sự đồng ý của hai gia đình. Chúng tôi làm lễ cưới tại Mỹ vì lý do tiện lợi, ba mẹ của nàng cũng dễ dãi khuyên nàng nên làm như vậy cho tiện, khỏi tốn tiền đi lại vô ích, sau này về lại Việt Nam hai vợ chồng sẽ ra mắt gia đình cũng không sao. Khi về với tôi Ngọc vẫn còn trinh nhưng tôi dễ dàng giúp nàng phát...
Phần 1 Người ra thường bảo thời học sinh là thời kì đẹp nhất của mỗi người. Tuổi mới lớn ngây ngô, yêu hết mình, chơi hết mình, chưa phải lo toan về cơm áo gạo tiền. Ai cũng nghĩ như thế nhưng thường sự thật không màu hồng như thế. Tôi gặp em vào một buổi chiều tà, nói nghe lãng mạn thế thôi chứ thật ra là chiều hôm đó tôi đi đá bóng về có lượn qua hàng bánh mì quen thuộc tranh thủ lót dạ vì buổi trưa ăn hơi ít. Ấn tượng đầu tiên của tôi về em là một cô bé tóc dài ngang lưng hơi hơi xoăn kèm theo cặp kính cận, sau lưng em là một cái đàn ghita, có lẽ lúc đó em vừa đi học đàn về. Tôi đứng đờ ra nhìn em đến nỗi cô Năm bán bánh mì...
Phần 1 Nằm phía cuối khu nhà lầu sang trọng là một con hẻm nhỏ, quanh co ra đến tận bờ sông dưới chân cầu. Nơi đây chẳng biết từ bao giờ đã được đặt cho một cái tên gọi đã toát lên hết ý nghĩa của nó, xóm Đáy. Khu lao động nằm gần như cách biệt trong con hẻm ngoằn ngoèo. Những căn nhà lụp xụp nằm san sát nhau, là nơi trú ngụ của những gia đình đông đúc thành viên. Có nhiều người chỉ là người thuê trọ từ những miền xa đến đây. Gần cuối con hẻm sát bờ sông là một ngôi nhà gỗ có gác, khá rộng. Chủ nhân ngôi nhà này là của một gia đình ba mẹ con. Thịnh nằm một mình trên căn gác, gió ngoài sông thổi từ phía sau nhà thẳng lên đây mang cái mát dịu của...