Chị Năm cùng với em Huyền
Lúc tôi được đâu chừng 3 tuổi thì chị Năm đến xin làm việc ở nhà tôi. Chị đã 23 tuổi và chị mang bầu khi chồng chị bỏ nhà ra đi. Mẹ tôi thấy thương hại nên cho chị ở lại làm việc nhà linh tinh. Sau đó chị Năm sinh được con Huyền, một đứa bé gái thật dễ thương và Ba Mẹ tôi sẵn lòng lo cho nó để nó có được một cuộc sống tạm gọi là đầy đủ. Vì vậy, chị Năm hết lòng mang ơn Ba Mẹ tôi. Vì chị làm người ở nhà tôi nên dần dần mọi người quen kêu chị là chị Năm Ở. Ngay từ đầu Chị Năm đã gắn bó với tôi, chị thích săn sóc cho tôi và mặc dù tôi còn con nít chị đã quen miệng gọi tôi là « cậu ». Phần tôi thì tôi...