Về nhà – Tác giả Yamaham
“Hình như mình đã ngủ qua hàng thế kỷ vậy”, tôi mới mơ mơ màng màng tỉnh dậy. Màn đêm đã xuống, tôi thấy mình ngồi trên chiếc ghế đá công viên gần nhà, chiếc ghế khuất sau 1 lùm cây um tùm, nhìn ra hồ nước giữa công viên, đang lấp lánh những ánh đèn xanh đỏ của nhà hàng gần đó. Tôi không nhớ mình đã ở đây bao lâu rồi, kế hoạch mở rộng tiếp thị của công ty thông qua chưa? Kỳ nghỉ cuối tuần này không biết đã bàn với với Nga chưa? Sao trong đầu mình trống rỗng vậy? Không lẽ mình bị bệnh mất trí nhớ… Tôi phải về nhà cái đã, quần áo mình hơi bốc mùi rồi, việc đầu tiên khi về nhà là tắm 1 cái thật đã, xong làm 1 ly cafe thật nóng, có lẽ mình sẽ nhớ...